Đặng Quang Chính

Ôi ... vàng lá






Ôi vàng quá ... vàng cả khu rừng vắng
Lá đỏ nâu làm sáng cả không gian
Như em đó ... lá vàng mùa thu cũ
Lẩn khuất đó đây cười nụ đồng tiền
 
Sao lạ nhỉ ?... trông em hiền đến thế
Mắt nai nhung ngơ ngác tuổi học trò
Trông hồn nhiên trông ngây thơ đến sợ
Dáng mượt mà tha thướt lúc tan trường
 
Em đã đi anh vẫn còn vương vấn
Bước theo em anh lững thững theo sau
Khi quay lại nhìn vu vơ em ngó
Anh giật mình như bị bắt quả tang
 
Trồng cây si phải lỗi người trò nhỏ
Hay vòng xoay nước cuốn cứ trôi theo
Như gió thổi diều cứ bay cao mãi
Có thể là lực hút của nam châm ?!...
 
Em đã nói … nếu xem em bé nhỏ
Nhìn em như nai vàng nhỏ ngu ngơ
Đừng theo đuổi đừng làm em e ngại
Đến bây chừ ... nai vắng, thợ săn đâu ?!...
 
Đặng Quang Chính
23.11.2021

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 9 tháng 6 năm 2022

Bình luận về Bài thơ "Ôi ... vàng lá"